Cuốn sách bàn rất nhiều về luật tự nhiên, về xã hội và cách cai trị, tuy nhiên, lý tưởng mà Lã Bất Vi đề xướng đã không được thực hiện. Nhà văn Quách Mạt Nhược đã nhận xét "Nếu tiếp tục cai trị theo đường lối của Lã Bất Vi, thì nước Tần vẫn có thể thống nhất Trung Quốc.
Phượng Nhiễm lúc này thống khổ tột cùng, hối hận cùng chua xót khôn nguôi, ôm xác Cảnh Giản gào khóc, sau đó dục hỏa niết bàn, khiến thiên địa chấn động. Có thể nói, dù chỉ là cặp đôi phụ nhưng chuyện tình giữa Cảnh Giản và Phượng Nhiễm cũng để lại rất nhiều cảm xúc trong lòng khán giả. Trương Vân Long cũng không vì diễn vai phụ mà lu mờ.
Xuân Về Trên Môi Em 4. Ngày Tết Quê Em 5. Lắng Ngh. Nhạc Tết Chọn Lọc 2019 - Nhạc Xuân Remix Hay Nhất 2019 | Lk Nhạc Xuân Kỷ Hợi Mới Nhất #NhacTet, #NhacXuan, #NhacTre TrackList : 1. Tết Là Tết 2. Tiếng Pháo Giao Thừa 3. Xuân Về Trên Môi Em 4. Review Flim; Phim Lẻ Trung Quốc;
Top 15 địa điểm du lịch Ninh Bình hot nhất 2020 "đốn tim" mọi du khách. 2. Gợi ý thời điểm phù hợp để đi du lịch Tràng An. Khoảng thời gian hợp lý nhất để bắt đầu chuyến du lịch Tràng An là vào từ tháng 1 đến tháng 3. Thời tiết mùa xuân khô ráo, muôn hoa đua nở
Hay hàng loạt những vấn đề xoay quanh những câu hỏi đồng hồ Bentley của nước nào, có tốt không và những đánh giá về các sản phẩm của thương hiệu này. Tin tức đồng hồ: ‣ Bảng xếp hạng đồng hồ Thụy Sỹ dựa theo mức độ bán chạy. ‣ Đánh giá đồng hồ Swatch
Viêm xoang mãn tính. Theo bác sĩ Lê Phương, viêm họng buồn nôn cũng có thể là một biểu hiện của bệnh viêm xoang mãn tính. Người bệnh thường xuất hiện một số triệu chứng như: Bị đau nhức, sưng nề khắp vùng mũi, mặt và trán. Chảy dịch nhầy với màu đục từ đường
BqVNzT. Review Nhược Xuân và Cảnh Minh Thể loại thanh xuân vường trường, HE Nhân vật chính Đỗ Nhược, Cảnh Minh Link đọc onl. Link ebook. Dạo này không hiểu sao lại thích quay lại đọc thanh xuân vườn trường, có lẽ vì đã không còn nhỏ tuổi nữa, nên luôn khao khát tìm lại cảm giác hừng hực thanh xuân và rung động kia, dẫu cho thanh xuân của mình quá đội nhẹ nhàng và bình yên. Câu chuyện bắt đầu rất đỗi bình thường, thậm chí là có chút tầm thường không hề cuốn hút với mô tuýp cũ hết sức quen thuộc, nam chính xuất thân giàu có, đẹp trai, hống hách, nữ chính nghèo khó và nhận tài trở từ gia đình nam chính và có ý chí vươn lên trong học tập. Thoạt đầu, mình cũng không hề ôm hy vọng gì nhiều khi đọc bộ này vì vốn mình nghĩ nó sẽ diễn ra như bao câu chuyện thanh xuân vườn trường khác đệm thêm một chút biến cố. Nhưng quả thật khi đọc được cố gắng của Nhược Xuân và sự kiêu ngạo đến đáng yêu của Cảnh Minh, mình bỗng tò mò làm sao. Nhược Xuân theo mình là mẫu nữ chính thường thấy nhất nhưng lại cũng phi thường nhất, tuổi thơ khốn khó cộng thêm cảm giác mang nợ nhà Cảnh Minh khiến cô luôn tự chối bỏ và phớt lờ cảm xúc của chính mình, nhưng mình rất thích cách Nhược Xuân quan tâm và thừa nhận tình cảm một cách rất rõ ràng ấy, tuy đôi khi hơi bực mình vì cô gái này vẫn có lúc tự ti quá đáng vô hình chung làm tổn thương tâm ý của Cảnh Minh nhưng đặt mình vào hoàn cảnh của cô ấy, nếu một người từng chẳng để mình vào mắt đột nhiên nói thích mình, mà mình đã từng bị người ta nói từ chối thì liệu bạn có tin nổi không? Nhược Xuân rất đỗi bình thường, nên phản ứng của cô ấy là hợp tình hợp lý. Đặc biệt là đối với một Cảnh Minh ngông nghênh kiêu ngạo như thế. Bàn tới ưu điểm, mình cảm thấy tác giả khá ưu ái nữ chính, nhưng suy cho cùng thì vẫn rất hợp lý, mọi sự cố gắng trong học tập của Nhược Xuân ban đầu là để tránh khỏi cảm giác thua kém, về sau là vì muốn chứng minh bản thân, nhưng sau khi gia nhập Prime lại biến thành mục tiêu sống và cũng chính là niềm yêu thích, niềm say mê. Mình vốn không phải là một người giỏi tự nhiên nên khi đọc về chuyên ngành cảm biến của Cảnh Xuân, mình cũng cảm thấy mờ mịt cho nên chỉ đọc lướt qua may mà tác giả cũng không đi quá xâu, nhưng thật ra vẫn có thể vừa đủ để hiểu được . Nhưng càng về sau, mình bị hút vào đó, vào sự thành tựu của Nhược Xuân và cũng là niềm kiêu ngạo của Cảnh Minh. Cảnh Minh là nhân vật ngôn tình điển hình nhưng cũng rất không ngôn tình, đẹp trai, gia thế tốt nhưng anh lại rất kiêu ngạo, dường như anh không để bất cứ thứ gì vào mắt, chỉ trừ Prime – niềm tự hào của anh, đế quốc của anh. Có lẽ cũng từ đó mà cách nhìn của mình với Cảnh Minh thay đổi, tuy anh kiêu ngạo và nóng tính nhưng lại rất nhiệt tình nếu có ai đó đồng điệu tiếng nói với anh. Con người anh rất đáng tin cậy, thế cho nên những chàng trai đồng đội của anh mới bằng lòng đi theo anh, nghe theo lời chỉ dẫn của anh. Tình bạn giữa những chàng trai rất khác với các cô gái, họ cảm thấy hợp nhau, thì họ sẽ chơi với nhau, vì đó không chỉ là tình bạn, đó còn là lý tưởng thuở niên thiếu. Bàn về hai nhân vật chính thế để mọi người nắm rõ hơn về cách nhìn của mình thôi, sau đây là phần cảm nhận về tình yêu của nam nữ chính. Có lẽ khá là dài dòng đây kaka 🙂 Nhược Xuân và Cảnh Minh là hai con người trái ngược từ tính cách cho đến hoàn cảnh, nhưng lúc ở bên nhau, họ lại đồng điệu đến lạ. Dù không muốn thừa nhận nhưng Nhược Xuân biết, chính anh là động lực cầu tiến của cô, trong vô thức cô không hề muốn mình là một người thất bại, Nhược Xuân rất cần cù cố gắng, và đền đáp của cố gắng ấy chính là sự chú ý của chàng trai cô đã từng đơn phương. Thế nhưng lúc cô từ chối Cảnh Minh, vì cô nói rằng việc hoàn thiện bản thân quan trọng hơn việc yêu đương với Cảnh Minh, mình đã vỗ đùi đen đét đúng nghĩa đen , ôi chao, cô gái của chị sao ngầu quá xá! Chính Cảnh Minh cũng thừa nhận rằng, nếu trước đó anh chỉ vì sự thay đổi đột ngột của cô mà trở nên nôn nóng muốn đạt lấy món đồ chơi yêu thích, thì giờ đây, một suy nghĩ khác thường lập tức bén rễ, đâm chồi rồi nảy nở dần trong tim cậu. Không đạt được mới chính là lý do khiến người ta bứt rứt! Nhưng Cảnh Minh đã chứng minh cho mình, cho độc giả, và cho cả Nhược Xuân, tình yêu của anh là đáng giá. Anh nhiệt tình như lửa, không ngừng trao đi, không ngừng tiến tới, chính anh là người truyền cảm hứng và lý tưởng của mình cho Nhược Xuân và khiến cô cố chấp bảo vệ điều đó cho đến sau này, khi cả hai đã trải qua bao nhiêu thăng trầm của cuộc sống. Nếu như nói tình yêu thời trẻ là một cơn mưa rào, lúc đến thì nhanh chóng càn quét và thấm đẫm tất cả mọi thứ nhưng rồi đi cũng nhanh, thì tình yêu của Nhược Xuân và Cảnh Minh chính là như thế. Cô yêu anh, và yêu cả những lý tưởng, ước mơ, hoài bão của anh, cũng chính là của cô, nhưng lúc ấy Nhược Xuân quá tự ti, nên cô đã không dũng cảm nói ra câu em thích anh, bởi thế nên trong suốt 6 năm xa cách, đó luôn là một cái gai trong lòng cô. Tuy nhiên, tình yêu của Nhược Xuân rất bao dung và dũng cảm, vì một người đặc biệt, hoàn cảnh đặc biệt, nên mọi thứ hoàn toàn xứng đáng. Cảnh Minh là người đã trốn tránh trước, anh không muốn gặp Nhược Xuân, muốn gánh mọi trách nhiệm về mình, nhưng người con trai kiêu ngạo ấy, vào một đêm khuya thanh tĩnh, vùi đầu vào ngực người con gái mình yêu suốt từng ấy năm, nức nở bật thốt ” Hãy cứu lấy anh”. Tim mình thật sự chấn động, vì khoảnh khắc Cảnh Minh nói ra câu đó, có bao nhiêu khốn khổ dã dày vò anh trong suốt những năm tháng xa xứ, chỉ có mình mình gánh vác, gặp ác mộng mỗi đêm và bị dày vò vì cái chết của người bạn thân đã khiến anh cùng đường. Tuy nhiên anh vẫn còn Nhược Xuân, người con gái tuy bề ngoài yếu đuối nhưng lại sẵn sàng dùng tất cả sức lực để bảo vệ lý tưởng của anh, cô dịu dàng như nước, là một liều thuốc chữa lành tốt nhất cho anh. Cảnh Minh cứu rỗi Nhược Xuân và trở thành lý tưởng sống của cô, ngược lại Nhược Xuân cũng là vị thuốc giảm đau xoa dịu Cảnh Minh và luôn sẵn sàng cùng anh kề vai tác chiến. Họ không chỉ là người yêu, họ còn là đồng đội, và hai tâm hồn ấy dù khác biệt nhưng đồng điệu đến lạ, nếu mượn một từ tiếng anh để miêu tả tình yêu của họ, chắc chỉ có từ soulmate là hợp nhất rồi nhỉ? *cười* Đây là một truyện dài và rất đáng đọc, tuy vẫn có những chi tiết khá là…củ chuối và lý tưởng hóa nhưng với một bộ thanh xuân vườn trường như vậy là đủ. Tình yêu, tình bạn, tình thân đều rất logic và hợp lý. Mình note được rất nhiều phân đoạn hay, kaka, nhưng các bạn phải tự đọc để tự tìm ra cái hay của nó chứ đúng không nè 😀 Chúc các bạn đọc vui vẻ, mình lại lăn đây lăn đây ~~~
We will keep fighting for all libraries - stand with us! Internet Archive logo A line drawing of the Internet Archive headquarters building façade. Upload icon An illustration of a horizontal line over an up pointing arrow. Upload User icon An illustration of a person's head and chest. Sign up Log in Internet Archive Audio Live Music Archive Librivox Free Audio Featured All Audio This Just In Grateful Dead Netlabels Old Time Radio 78 RPMs and Cylinder Recordings Top Audio Books & Poetry Computers, Technology and Science Music, Arts & Culture News & Public Affairs Spirituality & Religion Podcasts Radio News Archive Images Metropolitan Museum Cleveland Museum of Art Featured All Images This Just In Flickr Commons Occupy Wall Street Flickr Cover Art USGS Maps Top NASA Images Solar System Collection Ames Research Center Software Internet Arcade Console Living Room Featured All Software This Just In Old School Emulation MS-DOS Games Historical Software Classic PC Games Software Library Top Kodi Archive and Support File Vintage Software APK MS-DOS CD-ROM Software CD-ROM Software Library Software Sites Tucows Software Library Shareware CD-ROMs Software Capsules Compilation CD-ROM Images ZX Spectrum DOOM Level CD Books Books to Borrow Open Library Featured All Books All Texts This Just In Smithsonian Libraries FEDLINK US Genealogy Lincoln Collection Top American Libraries Canadian Libraries Universal Library Project Gutenberg Children's Library Biodiversity Heritage Library Books by Language Additional Collections Video TV News Understanding 9/11 Featured All Video This Just In Prelinger Archives Democracy Now! Occupy Wall Street TV NSA Clip Library Top Animation & Cartoons Arts & Music Computers & Technology Cultural & Academic Films Ephemeral Films Movies News & Public Affairs Spirituality & Religion Sports Videos Television Videogame Videos Vlogs Youth Media Search the history of over 808 billion web pages on the Internet. Search the Wayback Machine Search icon An illustration of a magnifying glass. Mobile Apps Wayback Machine iOS Wayback Machine Android Browser Extensions Chrome Firefox Safari Edge Archive-It Subscription Explore the Collections Learn More Build Collections Save Page Now Capture a web page as it appears now for use as a trusted citation in the future. Please enter a valid web address AboutBlogProjectsHelpDonateContactJobsVolunteerPeople About Blog Projects Help Donate Donate icon An illustration of a heart shape Contact Jobs Volunteer People Audio Item Preview Flag this item for Graphic Violence Explicit Sexual Content Hate Speech Misinformation/Disinformation Marketing/Phishing/Advertising Misleading/Inaccurate/Missing Metadata audio Nhược Xuân và Cảnh Minh Topics Nhược Xuân và Cảnh Minh Nhược Xuân và Cảnh Minh Addeddate 2022-04-23 050847 Identifier nhuoc-xuan-va-canh-minh Scanner Internet Archive HTML5 Uploader plus-circle Add Review comment Reviews There are no reviews yet. Be the first one to write a review. 27 Views DOWNLOAD OPTIONS download 1 file ITEM TILE download download 1 file TORRENT download download 1 file VBR M3U download download 6 files VBR MP3 Uplevel BACK download download download download download download download 23 Files download 11 Original SHOW ALL IN COLLECTIONS Folksoundomy Vietnamese Audiobooks Folksoundomy A Library of Sound Uploaded by Truyen Audio VN on April 23, 2022 SIMILAR ITEMS based on metadata Terms of Service last updated 12/31/2014
Tác giả Cửu Nguyệt Hi Link Link đọc online Ừm đây là truyện ngôn tình đó… Nhưng vì nó đem lại quá nhiều cảm xúc nên nhất định phải dành riêng một bài giới thiệu và trải lòng… haha. Nhược Xuân là một cô gái dân tộc thiểu số, ở một vùng quê nghèo, nhưng học hành rất chăm chỉ, sau đó thi đỗ được vào một trường đại học về công nghệ hàng đầu cả nước. Ở đó cô ấy đã gặp lại Cảnh Minh, là con trai gia đình ân nhân đã tài trợ tiền học cho Nhược Xuân từ bé. Cậu ta lái một chiếc xe sang, ăn mặc thời thượng, tính khi lạnh lùng… ờm thấy motip quen thuộc rồi phải không? Nhưng… Cảnh Minh lại là người cực kì đam mê với công nghệ tự động hóa. Có sự khuyến khích và tài chính dồi dào từ gia đình, lại có mục tiêu rõ ràng, cùng với sự nỗ lực ngày đêm, cậu ấy có thể nghiên cứu về AI trước cả khi bước chân vào đại học, tham gia roboccon từ rất sớm, năm nhất đã cùng đội nhóm sẵn sàng tháo rời một chiếc xe tự lái để nghiên cứu về động cơ hệ thống, chế tạo thành công chiếc xe tự lái ngay khi còn đang ngồi trên ghế nhà trường. Không nói đến thành tích do tác giả chém gió, mình thấy đây mới là mô tả thực tế về những nhân tài công nghệ trong suy nghĩ của mình. Ba năm qua, mình có cơ hội làm việc và giao tiếp với rất nhiều founder startup công nghệ, có những người chỉ bằng tuổi mình đã gọi vốn hàng triệu usd, mới biết, họ toàn là những người đã có tiền, lại có đam mê, tất nhiên còn có tài, lại còn rõ ràng về mục đích. Để đứng cạnh những người như thế, đương nhiên cũng không phải một bộ óc tầm thường… Nhược Xuân chính là một kiểu người ngược lại. Cô ấy lớn lên trong nghèo khó, nơi trẻ em đi học đều đem theo một chiếc gùi, lúc về còn tiện tay cắt rau lợn, nơi người bạn rất giỏi của cô ấy đã bỏ học cấp 2 để về lấy chồng, sinh con. Cô ấy học rất chăm chỉ, nhưng những chuyên ngành đại học đều là thứ cấp 3 chưa từng nghĩ tới. Thế nhưng từ ngày lên đại học, cô ấy bắt đầu tìm thấy một thế giới hoàn toàn khác… Cô ấy vì không hiểu những gì bạn học trao đổi về công nghệ, đã lên thư viện cày cuốc đến đêm. Cô ấy tự ti vì nói tiếng Anh kém, nên quyết tâm luyện nói mỗi sáng. Cô ấy chạy bộ buổi sáng, run rẩy đăng ký tham gia clb hùng biện. Cô ấy tò mò với mọi thứ, dấn thân với mọi thứ. Để đến lúc cô ấy ngỡ ngàng nhận ra, hóa ra những gì họ trao đổi, cô đã có thể hiểu rồi, thậm chí còn nghiên cứu sâu hơn. Lần đầu Nhược Xuân tỏ tình, Cảnh Minh đã lạnh lùng từ chối. Cậu ở quá xa vời, cô gái này chưa từng thu hút được sự chú ý của cậu. Lần sau đó, hai người đứng bên nhau trong phòng thí nghiệm, cậu tỏ tình ngược lại, cô lại nói, mình chỉ muốn nỗ lực từng ngày, trở thành một người tốt hơn, yêu đương với cậu không phải điều mình chú tâm. Tình yêu của Nhược Xuân và Cảnh Minh không có người thứ ba xen vào. Chỉ có sự đồng điệu về trí tuệ, về đam mê, về sự nghiệp, về tương lai. Chính là kiểu tình yêu lý tưởng của mình, hai người cùng nắm tay tiến về phía trước. Lại nhớ có một lần mình nói đùa với M, anh đến công ty đừng léng phéng em A em B kia đấy, em không thích đâu. Và M trả lời, em đừng nghĩ anh đi làm chỉ vì tia người này, ngắm người kia được không, anh còn ngôn ngữ này vừa mới loay hoay nghiên cứu, hệ thống này đang gấp rút hoàn thiện, mà bug kia xử lý 2 ngày chưa xong… anh chỉ muốn được ngồi yên cạnh em một chút thôi. Lúc đó mình chợt thấy kiểu chuyên tâm này thật quyến rũ… Chính là tụi mình cùng cố gắng, trở thành người giỏi nhất, sau đó cùng nhau gây dựng nên sự nghiệp riêng haha… Nói chung vì vẫn thuộc thể loại ngôn tình, nên thành tích năng lực của nhân vật chính có hơi quá cao siêu… tuy nhiên cảm xúc mà nó mang lại vô cùng tích cực, nên có thể tạm thời phiêu theo tác giả mà bỏ qua tuổi tác nhân vật. Đọc xong liền muốn cắm mặt nghiên cứu tiếp để chạy đua cùng thế giới. Thật tươi mát tâm hồn… Jias.
Cảnh Minh là thiên tài chế tạo robot, còn Đỗ Nhược chỉ là một học sinh nghèo vượt khó được bố mẹ cậu chu cấp tiền ăn học. Năm nhất đại học, Đỗ Nhược thầm cảm mến chàng trai tài năng ấy, nhưng tình yêu chưa kịp hé nở đã bị sự cay nghiệt của cậu đè Nhược như thể biến mất khỏi thế giới của Cảnh Minh, còn cậu có vẻ cũng không hề nhớ đến sự tồn tại của cô nhóc quê mùa không tầng lớp kia. Chỉ là, giây phút gặp mặt đó, người con gái xinh đẹp rạng ngời trong chiếc váy đỏ giữa trời đông giá rét lại vô tình khiến tim cậu lỡ nhịp...
Tên truyện Nhược Xuân và Cảnh Minh Tên tác giả Cửu Nguyệt Hi Thể loại Thanh xuân vườn trường, chút hiện thực mang màu sắc tươi sáng, nam chảnh cún, nữ bàn tay vàng, HE. Nam Cảnh Minh – BD 31/07/1998 – 1m86. Nữ Đỗ Nhược Xuân / Đỗ Nhược – BD xx/xx/1998 – 1m66. Sau khi đọc xong, mình không định review, nhưng mà lỡ thích sự cao ngạo của Cảnh Minh quá thì phải biết làm sao bây giờ? Các cụ có nói, thích thì phải nói ra, phải thể hiện ra cho người ta biết. Vì vậy mình phải bày tỏ với hơn 600 người ta’ ở đây thôi. 🎏 Nhược Xuân là một cô gái dân tộc, gia cảnh nghèo túng ở tận một vùng núi biên giới Tây Nam xa xôi hẻo lánh, bố mất, mẹ mù chữ lại mất sức lao động, còn thêm bà ngoại già cả. Với sự học hành giỏi giang của mình, cô được một gia đình giàu có ở tận Bắc Kinh tài trợ trường kỳ tiền học, tiền sinh hoạt. Gia đình đó là chú dì Cảnh – Bố mẹ Cảnh Minh. 🎏 Lần đầu tiên Nhược Xuân gặp Cảnh Minh là khi cô và cậu cùng 14 tuổi. Gia đình cậu cùng phóng viên về thăm nhà cô. Lần đầu tiên thấy Cảnh Minh – đó là một cậu thiếu niên có dáng vóc gầy gò, cao ráo, làn da trắng như muốn hòa tan vào ánh sáng, môi đỏ, mắt trong veo lấp lánh, hệt thiên sứ thoáng chốc đã che đi ánh nắng mùa hè rực rỡ đã khiến cô ngây ra như ngỗng “Đẹp quá đi mất!” Còn cô là một con nhóc miền núi vừa gầy vừa đen vừa quê mùa, đương nhiên cậu khinh thường chẳng buồn ngó đến. Áo sơ mi của cậu trắng tinh, nắng soi vào lung linh tỏa sáng, ngón tay thon dài khi đưa ra che nắng như ánh lên những tia nắng óng ả từ ánh mặt trời hoàn toàn đối lập với bàn tay đen như móng gà của cô và cả bộ đồ thêu hoa đã giặt đến bạc màu nữa. Năm ấy, chàng thiếu niên chẳng buồn liếc nhìn cô, cũng chẳng thèm nhận bó hoa mà phóng viên bảo cô tặng cậu. Năm ấy, chàng thiếu niên chẳng hề có ấn tượng gì về cô. 🎏 Lần thứ hai gặp Cảnh Minh là khi cô và cậu cùng 18 tuổi. Chú dì Cảnh bắt cậu ra nhà ga đón cô bởi cô đã nhận được giấy báo trúng tuyển đại học lên Bắc Kinh học. Lần thứ hai thấy Cảnh Minh – với Nhược Xuân, cậu vẫn là cậu con trai trắng trẻo hệt như thiên sứ thủa nào, cậu nhíu mày chơi game, trông mất hứng và cáu kỉnh khi phải chờ cô, không thèm ngó ngàng đến cô, khóe mắt đuôi mày đều đầy vẻ ghét bỏ và bực dọc. Lần đầu tiên’ thấy Nhược Xuân – với Cảnh Minh, đó là một con nhóc miền núi xanh xao, vàng vọt, mặt mày mồ hôi nhễ nhại, ăn mặc quê mùa, toàn thân nồng nặc mùi tàu hỏa mốc meo, giống như một cọng giá bị người ta giẫm bẹp dí. Cảnh Minh không thích Nhược Xuân, cùng chẳng đoái hoài gì đến cô. Học cùng trường đại học, nhưng Cảnh Minh cấm Nhược Xuân lân la đến gần hay tỏ vẻ quen biết với cậu. Dù sao, họ hoàn toàn không phải là người cùng thế giới. Cậu vốn là người kiêu căng ngạo mạn, tính tình khó ưa, độc mồm độc miệng, khi Nhược Xuân biết cậu được tuyển đặc cách vào đại học, cô còn nghĩ chắc là như bao cậu ấm cô chiêu khác, là thành phần cá biệt – được chú dì Cảnh lo lót, nhưng sự thực lại hoàn toàn đối lập, cậu là thiên tài chế tạo robot, đã ba lần vô địch. Cậu có tất cả mọi thứ, từ vẻ ngoài, trí tuệ, đến cả gia thế và cả một cô bạn gái từ cấp ba, là hoa khôi của trường. Nhược Xuân ghét Cảnh Minh, ghét sự châm chọc, sự soi mói của cậu dành cho cô, ghét sự coi thường cô của cậu. Càng ghét, càng chú ý đến cậu, trộm nhìn cậu, mắng thầm cậu… để rồi vô thức khiến sự chú ý ấy dần dần trở nên mất khống chế, biến thành nhớ mãi không quên. “Thầm mến ai đó không phải là chuyện tốt. Nó khiến lòng tự ái mỏng manh của người ta vỡ vụn thành từng hạt bụi, đau khổ khôn cùng. Ước gì chỉ cần ngẩng đầu lên sẽ không còn thích cậu nữa, như vậy thì hay biết mấy.” Cậu bảo Đừng thích tôi, tôi sẽ không thích cô đâu. Ngọt ngào là hương vị thế nào? Ắt hẳn tựa như viên kẹo trái cây ngày trước cậu cho cô vậy, nhưng chưa kịp nghĩ rõ, nỗi đắng cay pha lẫn ngọt ngào khi yêu thầm cũng chưa kịp nếm trải trọn vẹn thì đã chết yểu’ đột ngột như thế. Những lời nói, hành động của cậu liên tiếp khiến Nhược Xuân tự ti thêm tự ti, và chính sự tự ti không ngừng ấy đã khiến cô phải cố gắng học hành chăm chỉ, nghiên cứu tài liệu. Môi trường học cũng như điều kiện thiên nhiên đã khiến Nhược Xuân thay da đổi thịt, trở thành một cô gái trắng trẻo xinh xắn, và trở thành một sinh viên xuất sắc. Nếu như Nhược Xuân không trở lên tự tin, không thay da đổi thịt, có lẽ, Cảnh Minh vẫn sẽ không thích cô. Nếu như vẫn mãi là một cô bé lọ lem’ hay vịt con xấu xí’ với dự định thuận lợi tốt nghiệp rồi làm một nhân viên văn phòng cỏn con, thuê căn hộ nhỏ sống tạm qua ngày, thì hoàng tử’ Cảnh Minh sẽ chẳng bao giờ để ý đến cô, bởi ngay từ đầu cậu đã nhấn mạnh Họ thuộc hai thế giới, và đây cũng chẳng phải một câu chuyện cổ tích đầy mộng ảo. Cảnh Minh bắt đầu thích Nhược Xuân từ khi nào? Cảnh Minh rất ít khi gặp Nhược Xuân, học nửa kỳ cũng chẳng đụng mặt mấy lần, là lúc vô tình gặp cô trong buổi vũ hội, váy đỏ rực rỡ, xinh đẹp hệt như chú mèo con khác hẳn Nhược Xuân trong ấn tượng của cậu hay là lúc cô đã trở nên tự tin bộc lộ bản thân mình, hay là sự đồng điệu trong ước mơ trong nghề nghiệp, hay là thời khắc cậu phát hiện ra chủ nhân của chữ viết trong tập tài liệu ôn thi môn Chính trị được nhét trong balo của cậu? Cậu nói Tôi thích em! Cậu nói Khi đó tôi không thích em nên không chú ý đến em. Đây không phải là chuyện bình thường sao? Cậu nói Chuyện đó cũng đâu có cách nào, lúc ấy tôi và em không cùng một loại người. Cậu nói Thích của tôi chắc chắn cao thượng hơn em. Ít nhất bây giờ cãi nhau điên tiết đến vậy mà tôi vẫn thích em đấy. Cảnh Minh hoàn toàn có đủ tố chất’ để kiêu căng, ngạo mạn. Cậu là big boss của “Prime” – tổ chế tạo xe hơi không người lái. Cậu nhiệt huyết, chân thành, vì ước mơ mà bất chấp mọi thứ. Cũng chính bất chấp mọi thứ của tuổi trẻ không chỉ của riêng cậu mà là của cả tổ, cùng nhiều yếu tố khách quan đã khiến một người trong Prime chết – khi chạy thử xe hơi không người lái. Một người chưa từng nếm qua thất bại bên cạnh đó là nỗi đau mất đi người bạn thân nhất – người anh em tốt nhất mà chính cậu đã tiếp tay gián tiếp’, cậu rơi vào bế tắc, tuyệt vọng, đau đớn. Cảnh Minh không gặp gỡ, không liên lạc với bất cứ ai, sau đó cậu được bố mẹ đưa ra nước ngoài du học và biến mất trong thế giới của Nhược Xuân. Hình ảnh trong truyện khiến mình nhớ sâu đậm nhất, đó là, sáu năm sau khi gặp lại, trải qua nhiều sóng gió, khi cậu ôm eo cô, gục đầu vào bụng cô, nước mắt thấm ướt áo cô, vẫn vùng vẫy trong nỗi đau và tự trách bản thân, không dám đối mặt với thực tế, cậu nói Nhược Xuân, hãy cứu anh!. Một chàng trai như Cảnh Minh ấy mà lại kêu cứu, thật đáng xót xa biết bao! “Em luôn cảm thấy, anh nên có tất cả mọi thứ tốt nhất trên đời này, bất kể là chuyện gì, những điều tốt đẹp nhất luôn phải dành cho anh. Cũng vì gặp được anh, yêu anh, em mới cố gắng trở thành một Đỗ Nhược tốt nhất. Cảm ơn anh!” “Nhược Xuân, bởi vì có em, anh mới có tiền đồ gấm hoa, một đời hạnh phúc!”. 🎏 Có thể đọc bài review này của mình, bạn chưa thấy được tình cảm của Cảnh Minh ở đâu, là do mình không muốn viết, nếu viết hết ra thì còn gì hấp dẫn khi bạn tự mình đọc truyện nữa. Giống như trên, Cảnh Minh đã nói Không thích thì không chú ý, khi thích rồi sẽ giống như Pha Lê Đội Nhà’ – đối tượng cần dốc hết sức lực để bảo vệ hoặc nói là mất đi cô ấy, sự sống cũng chẳng còn’. 🎏 Truyện này quả thực có phần YY sự học hành phấn đấu của nữ chính, hoặc do bản thân mình chưa gặp thiên tài học đường’ nào như vậy nên cảm thấy bàn tay vàng quá đà. Một điểm trừ của truyện này nữa đó là bìa truyện. Nếu như bạn chỉ nhìn ảnh trên mạng thì đương nhiên thấy đẹp do chỉnh màu và nhìn không rõ từng chi tiết mà, nhưng khi cầm thực tế, mình cảm thấy cứ như bản vẽ nháp, vẽ ẩu vậy đó. Hơi thất vọng. Có bạn hỏi, nam chính có bạn gái vậy có sạch không? Yêu nhau lâu không? Truyện có hai tập, 95 chương và 3 ngoại truyện. Đến chương 18 là hai bạn ấy chia tay dứt khoát rồi. Đến mức tắt đèn cùng nhau chơi trò chơi thì chưa, nhưng hôn thì có rồi nhé. Tác giả đã viết rõ ràng, không phải phỏng đoán gì đâu. Có bạn hỏi truyện có ngược không? Vì truyện diễn biến khá nhanh và liền mạch nên mình cảm thấy bình thường. Chưa cảm nhận đủ độ ngược đã thấy ngọt và hài hước rồi. Cũng đúng như trong Lời kết mà tác giả viết, Cửu nói, cô muốn viết một câu chuyện đậm chất thanh xuân vườn trường, nơi có sân trường tràn trề sức sống của tuổi thanh xuân, có hiện thực xã hội nhưng cũng không kém phần tươi sáng và hoài bão. 🎏 Lúc đọc truyện thì nhẩm chắc hai bạn này cỡ đầu 9x như mình, nhưng không ngờ là tác giả chơi trội quá, tính số ra là 1998, *toát mồ hôi* do truyện viết từ 2017 năm đôi trẻ 18 tuổi đến tận năm 2024 nên thôi, coi như các bạn ấy tầm tuổi mình. Không thì cảm thấy như đọc truyện thiếu nhi, lại oán giận trời cao sao 98 mà đã hên vậy, còn mình thì chưa có Cảnh Minh của mình .
ReviewNHƯỢC XUÂN VÀ CẢNH MINH Tác giả Cửu Nguyệt HiThể loại Hiện đại, thanh xuân vườn trường, hoài bão, sạch sủng sắc ít, nam nữ cường, nhẹ nhàng, dài 95 chương + 3 ngoại truyệnTình trạng Hoàn - đã xuất RVNT, ngày 21 tháng 6 năm 2018 Thương gửi các bạn thí sinh của kỳ thi tuyển sinh 2018! Chỉ còn mấy ngày nữa là cuộc chiến cam go bắt đầu rồi nhỉ? Thay mặt cho toàn thể thành viên page RVNT, chúng tôi chúc cho các bạn có một kỳ thi thật tốt nhé. Trong cuộc đời của mỗi chúng ta, ai cũng sẽ trải qua những cột mốc quan trọng trưởng thành, đi làm, có người yêu, kết hôn, sinh con, Trong đó, có lẽ cột mốc đáng nhớ nhất, cũng là quan trọng nhất, chính là sự trưởng thành của năm 18 tuổi. Bởi vì, ở tại đây, các bạn sẽ thấy được rất nhiều sự thay đổi của chính mình. Các bạn sẽ được chuyển từ môi trường học tập gò bó sang môi trường học tập cởi mở hơn, chủ động hơn. Các bạn sẽ đứng trước sự lựa chọn con đường tương lai của chính mình và còn rất nhiều những điều thú vị khác nữa. Chắc có lẽ, rất nhiều bạn từng thắc mắc, tại sao tất cả mọi người lại coi trọng kỳ thi đại học như vậy? Và tại sao bản thân mình lại phải cố gắng cho kỳ thi này đến thế? Các anh chị đi trước đều nói, học đại học hay lắm. Vậy, đằng sau cánh cổng trường oai vệ kia, có điều gì hấp dẫn? Câu chuyện hôm nay được kể, chính là những điều các bạn sẽ được trải nghiệm khi bước chân vào môi trường đại học. Ở đó, sẽ có “những” Đỗ Nhược, lúc mới vào trường hoàn toàn mù mờ về chuyên ngành mình đã đăng ký. Bởi vì cô chỉ là một cô gái nhỏ vùng biên giới nghèo xác xơ, nhờ tấm lòng từ thiện của một gia đình giàu có mới có thể tiếp tục đi học. Bởi vì, cô chỉ biết học chính là con đường duy nhất có thể khiến mình và gia đình thoát nghèo. Cô chọn ngành khoa học kỹ thuật cảm biến chỉ toàn con trai, cũng bởi vì “nghe nói” ngành này dễ kiếm việc làm. Lý do thật sự rất đơn giản, cũng rất thuần phác giống như bản thân cô vậy. Ở đó còn có “những” Cảnh Minh, cậu ấm đẹp trai con nhà giàu xài hàng hiệu, đi xe sang. Cậu vào đại học không phải vì thi điểm cao như Đỗ Nhược, mà là được đặc cách vì những công trình nghiên cứu của cậu. Nếu như Đỗ Nhược đại diện cho hàng ngũ mọt sách lý thuyết, thì Cảnh Minh chính là đại diện cho lớp nhân tài biến lý thuyết thành hành động. Ngoài 2 nhóm người như Đỗ Nhược và Cảnh Minh ra, còn có một nhóm ở chính giữa. Chính là học đại học theo ý muốn gia đình, thi đỗ rồi thì học thôi, vô cùng thoải mái tận hưởng môi trường mới, không quan trọng điểm số chỉ cầu qua môn, tranh thủ yêu đương vài mối tình trước khi tốt nghiệp... * * * Quay lại Đỗ Nhược và Cảnh Minh, hai con người trái ngược từ ngoại hình đến tính cách, mâu thuẫn là điều dễ hiểu. Mặc dù trước kia cũng xem như là có quen biết, Cảnh Minh chính là con trai của gia đình tài trợ học phí cho Đỗ Nhược. Hơn nữa, cô chú còn rất quý Đỗ Nhược, bảo Cảnh Minh phải luôn để ý chăm sóc cho cô. Dĩ nhiên, điều đó là không thể. Cảnh Minh trước giờ vẫn là một thiếu niên vô cùng bướng bỉnh, lắm tài nhiều tật, ăn nói thì không hề nể mặt ai. Ấy vậy mà, chuyện bất ngờ nhất đã xảy ra, Đỗ Nhược thích cậu. Đương nhiên, Cảnh Minh đã quá quen với chuyện này. Cậu đẹp trai ngời ngời, khí chất bất phàm, gia cảnh tốt như vậy, người vây quanh cũng đâu có ít, nói gì đến cô nàng gầy gò đen nhẻm đến từ “vùng sâu vùng xa” như cô. “Đừng thích tôi... Bởi vì tôi sẽ không thích cô.” Cảnh Minh lạnh lùng bóp chết thứ tình cảm thanh thuần của cô gái nhỏ lần đầu biết rung động. Đỗ Nhược gạt nước mắt, nhưng cô cũng không đắm chìm vào trong đó, bởi vì cô đến đây không phải vì Cảnh Minh, càng không thể vì cậu ta mà phải từ bỏ bất cứ thứ gì. Chỉ là… “Thầm mến ai đó không phải là chuyện tốt. Nó khiến lòng tự ái mỏng manh của người ta vỡ vụn thành từng hạt bụi, đau khổ khôn cùng. Ước gì chỉ cần ngẩng đầu lên sẽ không còn thích cậu nữa, như vậy thì hay biết mấy.” Đỗ Nhược không làm được như vậy, cho nên cô khiến mình gần như biến mất khỏi tầm mắt cậu. Cô học hành chăm chỉ, tham gia câu lạc bộ, kết giao bạn bè, không còn thời gian để nghĩ đến những điều khác nữa. Chính trong lúc đó, cô đã tìm thấy niềm vui trong chuyên ngành của mình, điều mà khi bước chân vào đây, cô còn không thể xác định được. Nỗ lực nhiều như vậy, đương nhiên thành tích sẽ rất tốt. Cô đứng đầu lớp, còn được tham gia phòng thí nghiệm của đàn anh. Cùng với đó, Đỗ Nhược cũng “thay da đổi thịt”. Không còn phải dãi nắng dầm mưa ngoài đồng ruộng, cô “nhả nắng” liền trở nên xinh xắn dễ thương. Con gái học kỹ thuật, vốn dĩ đã là một bông hoa rực rỡ rồi. Trưởng thành chính là như vậy. Bạn phải đẹp hơn vì chính mình, chứ không phải vì bất kỳ ai khác. “Có thể bạn không cao, nhưng khiến ai cũng phải ngước nhìn”. Trong những người phải ngước nhìn Đỗ Nhược, có Cảnh Minh. Trong thời gian Đỗ Nhược “làm đẹp” cho bản thân bằng kiến thức và khoa học, Cảnh Minh vẫn tiếp tục công việc của mình. Cũng có yêu đương linh tinh, nhưng không cùng chí hướng thì cũng chóng tàn. Thời gian sau đó, cậu tập trung vào dự án Prime, chính là công nghệ xe hơi không người lái mà cậu và cả nhóm đã theo đuổi gần 2 năm. Gặp lại Đỗ Nhược, quả thật Cảnh Minh có chút bất ngờ. Không phải vì cô xinh đẹp hơn À, thật ra thì cũng có một chút, mà vì ở cô đã toát ra sự tự tin, không còn là cô bé rụt rè cậu gặp ở ga xe lửa hôm nào nữa. Thần thái ấy, còn có chút… giống cậu. Những thành quả mà cô tự làm được trong phòng thí nghiệm, không phải ai cũng có thể làm được. Quả thật, rất tiến bộ. Một cách vô tình, hai người đều làm kỹ thuật, có cùng mục tiêu và lý tưởng, cứ thế bước vào thế giới của nhau. Sự ăn ý trong công việc, những va chạm tình cờ và những chăm sóc vụn vặt đã đủ kết nên một mối tình trẻ trung. Có cãi vã, có giận hờn, nhưng suy cho cùng, đó chẳng phải là những điều nên có trong tình yêu hay sao? Giữa lúc tình cảm ngày một khăng khít, dự án Prime cũng gặt hái thành công vang dội. Từ cuộc đua dành cho giới sinh viên toàn thế giới, cho đến những sự kiện thử xe trong thực tế, tất cả đều đạt được những kết quả xứng đáng. Ngoại trừ… lần thử xe cuối cùng. Trong lần đó, sự thất bại của Prime không chỉ cướp đi người đồng đội thân thương của cả nhóm, còn cướp đi tất cả niềm tin, lý tưởng và sự tự hào của họ. Không một từ nào có thể đủ để diễn tả nỗi đau đớn ấy. Là cảm giác mất mát, là sự bất lực hay là sự rối rắm không tìm thấy lối đi tiếp theo? Họ chỉ là những người trẻ tuổi đầy nhiệt huyết mà thôi, đứng trước sự thảm khốc của số mệnh, làm sao có thể không gục ngã? Cảnh Minh nhận lấy tất cả trách nhiệm về mình, bỏ đi không lời từ biệt. Cậu nói với Đỗ Nhược “Đừng tìm anh.”Đỗ Nhược không khóc “Ừ. Em chúc anh tiền đồ gấm hoa, một đời hạnh phúc.” * * * Sáu năm cứ như vậy trôi qua. Mỗi một người trong nhóm Prime năm nào đều đã có chỗ đứng trong ngành. Đỗ Nhược cần phải kiếm tiền mua nhà cho mẹ và bà, mỗi ngày làm việc 13 tiếng. Sau giờ hành chính ở công ty, nơi đến chính là phòng thí nghiệm. Cô chưa bao giờ từ bỏ. Không ai từ bỏ cả. Từng người trong nhóm, trải qua sự việc năm đó đều muốn tìm ra nguyên nhân để có thể khắc phục cho tương lai. Họ đều rất cố gắng, nhưng vẫn rời rạc. Sự ra đi của Lý Duy giống như một mắc xích bị đứt lìa, khiến cho toàn bộ xâu chuỗi không còn kết nối được nữa. Đội trưởng của họ là người duy nhất có thể nối lại, nhưng… anh có còn muốn quay lại nữa hay không? Câu trả lời là có. Cũng giống như tất cả bọn họ, Cảnh Minh chưa từng buông bỏ. Thất bại năm đó không cần biết là lý do gì, anh cũng phải tìm cho ra. Cho những người đã từng tin tưởng Prime một câu trả lời, cũng là cho chính anh. Cảnh Minh trở về, khó khăn bởi sự ngăn cách của thời gian và quá khứ. Không ai biết anh đã vượt qua quãng thời gian tăm tối đó bằng cách nào. Chỉ có mình anh biết, là nhờ Đỗ Nhược của anh. Kiên trì đi vào từng giấc mơ của anh, kiên trì với từng tin nhắn không có hồi đáp, kiên trì với ước mơ và lý tưởng của anh. Thế nên dù sợ hãi anh vẫn trở về, tìm lại chính mình, tìm lại Đỗ Nhược của anh. Cô ấy vẫn ở đây, chưa từng rời đi. Trong lúc bế tắc nhất, cô nhắc nhở anh rằng, anh đã từng nói “Con người sống ở trên đời, hoặc là tầm thường vô dụng, chỉ biết hưởng thụ tiện nghi do người khác sáng tạo ra, hoặc là dốc hết tất cả mở mang bờ cõi. Nếu trong tương lai có một nhóm người đột phá ranh giới, cải cách thời đại, sáng tạo nên kỳ tích, vậy tại sao người đó không thể là anh?” “Người đó chỉ có thể là anh.” Khoa học sẽ không vì sự thất bại của anh mà ngừng lại, cũng sẽ không đợi anh hoàn toàn vượt qua bản thân rồi mới phát triển. Khoa học là do con người sáng tạo ra, cũng sẽ mang nhược điểm của con người. Thay vì để nhược điểm ấy rơi vào tay người khác, để anh cùng đồng đội khắc phục nó thì kết quả sẽ tốt cuối cùng họ đã thực sự làm được. Một lần nữa đứng trên vinh quang của khoa học kỹ thuật, mang đến thế giới những công nghệ tiên tiến nhất, bằng máu và nước mắt. Các bạn thường nói, chúng tôi chẳng có gì ngoài tuổi trẻ. Đúng vậy, nhưng cái mà tuổi trẻ các bạn đang có, chính là dũng khí. Dũng khí lựa chọn con đường tương lai, dũng khí để yêu một người không cùng đẳng cấp, dũng khí để kéo gần khoảng cách với người thương bằng sự giỏi giang của chính mình. Dũng khí ... để chấp nhận. Chấp nhận sự thất bại để làm lại từ đầu. Dũng khí vượt qua nỗi đau để hoàn thiện chính mình và dũng khí để chờ đợi một người mình đã dùng hết thanh xuân để yêu. “Cảnh Minh, vì gặp được anh em mới trở thành một Đỗ Nhược tốt nhất.”“Đỗ Nhược Xuân, vì có em, anh mới có tiền đồ gấm hoa, một đời hạnh phúc.” Chỉ mong rằng, thời gian trôi qua, mỗi một khoảnh khắc quan trọng của cuộc đời, đều sẽ có em bên anh. Vì thế, hãy tự tin lên nhé các bạn trẻ. Sau kỳ thi quan trọng này, các bạn sẽ là những Nhược Xuân, Cảnh Minh, sẽ là những người nắm giữ tương lai của rất nhiều thứ. Nhưng đó là sau này, còn bây giờ thì các bạn đọc review thôi nhé. Khi nào thi xong thì hãy đọc truyện, xem như là vừa giải trí vừa trải nghiệm một chút cảm giác của đại học qua sách vậy. Chúc các bạn, tiền đồ gấm hoa, một đời hạnh " " Trích từ truyện Review by Lâm TầnBìa minh họa cho bài viết được vẽ bởi Họa Gian Phi. Bản quyền thuộc về page RVNT0105
nhược xuân và cảnh minh review